Cuối cùng cô bạn ad cũng lên chức làm mẹ, đúng như mơ ước từ thủa đôi mươi của bạn là có một cô con gái đầu lòng thật xinh xắn.
Còn nhớ lại thời sinh viên, hai đứa ngồi trong công viên tâm sự đủ chuyện học hành, bạn bè và khi đột nhiên nhắc đến mẹ, bạn đưa tay lau nhanh nước mắt.
Tuổi thơ của bạn bất hạnh. Khi mẹ sinh ra bạn thì mới phát hiện ra cha của bạn đã có vợ. Chính lúc ấy, cha bạn cũng trở về với người vợ lớn. Vừa sốc tâm lí, vừa hoàn cảnh khó khăn, một thời gian sau, mẹ gởi bạn về quê cho cha bạn nuôi. Năm ấy, bạn chỉ mới 6 tuổi.
Chỉ khi làm mẹ, bạn mới rộng lượng và yêu thương mẹ mình hơn
Suốt thời thơ ấu, bạn luôn sống trong sự dằn vặt mẹ và nỗi tủi hờn là con riêng của vợ bé. Dù cha hết mực yêu thương và mẹ lớn cũng chưa một lần hắt hủi nhưng bạn chưa bao giờ tìm được niềm vui của tuổi thơ.
Bạn thú thật cho đến tận khi trưởng thành, bạn vẫn không thôi hờn trách mẹ ruột đã nhẫn tâm bỏ rơi mình. Bạn luôn ngưỡng mộ những người phụ nữ dù hoàn cảnh khó khăn ra sao cũng không bao giờ buông tay con cái mình.
Nhưng chỉ khi bạn lấy chồng, sinh con và làm mẹ, ad mới cảm nhận rõ sự thay đổi ở bạn.Thời gian bạn sinh con, mẹ ruột đã lên chăm sóc bạn tận tình. Hai mẹ con dần có sự gắn kết trở lại.
Bạn thật thà: “Sinh con rồi mới thấy thương mẹ. Giờ mình không còn giận mẹ nữa. Dù sao mọi chuyện cũng đã là quá khứ…”.
Giờ thì bạn ad cũng đã buông bỏ mọi tổn thương trong quá khứ, thôi không dằn vặt chính mình và người sinh thành ra mình để thú nhận một điều bạn đã thấy “thương mẹ” mình hơn kể từ khi bạn làm mẹ…!
Nguyễn Nga