Lời nói đầu: Bạn dấn thân vào nghề viết văn nhưng viết mãi vẫn chưa thành nhà văn best seller. Bạn lo lắng tự hỏi liệu mình đang sai lầm ở đâu? Và làm sao để mình viết được một cuốn sách nổi tiếng?
Nhà văn thành công và nhà văn thất bại: Anh là ai?
“12 năm đầu tiên của nhà văn là 12 năm tồi tệ nhất”-Nhà văn nữ Anne Enright
Mỗi nhà văn đều mong muốn tác phẩm viết của mình sẽ được đông đảo bạn đọc đón nhận. Nhưng không phải nhà văn nào cũng may mắn thành danh ngay từ cuốn sách đầu tiên.
Trong lịch sử văn học thế giới, những tác giả nổi tiếng ngay khi viết cuốn sách đầu tay như J.D.Salinger với tiểu thuyết Bắt trẻ đồng xanh, J.K.Rowling với tiểu thuyết Harry Potter, tác giả Harper Lee với tiểu thuyết đầu tay và cũng là duy nhất Giết con chim nhại. Ngoài ra còn khá nhiều tác giả khác được bạn đọc xa gần biết đến ngay khi đặt bút viết cuốn sách đầu tiên.

Nhưng nói vậy không có nghĩa là những tác giả đó “ăn may” mà tất cả đều là quá trình họ chiêm nghiệm, ấp ủ ý tưởng từ rất lâu trước khi bắt tay vào viết sách.
Nhiều tác giả khác phải xuất bản nhiều cuốn sách mới để lại dấu ấn trong lòng bạn đọc. Còn một số nhà văn khác chỉ khi qua đời thì tác phẩm của họ mới được “khai quật” và bản thân tác giả mới được vinh danh.
Nhưng trong thực tế lại có không ít tác giả cả đời viết lách nhưng vẫn không có một tác phẩm nào nổi tiếng và thậm chí không được bạn đọc biết đến. Vậy đó có phải là những nhà văn thất bại không? Nếu tôi và bạn cuối cùng lại rơi vào số đó thì ta phải làm gì đây? Nên nghe lời khuyên của nhiều người và bỏ nghề viết đi chăng?
Bạn sẽ có ngay câu trả lời sau khi đọc hết bài viết mà tôi chia sẻ. Đó là những gì bản thân tôi đã trải qua suốt gần 10 năm gắn bó với những con chữ, với rất nhiều thể loại từ viết báo, viết truyện ngắn, tản văn, truyện dài, kịch bản phim, kịch bản sân khấu…
Viết văn thời gian đầu là bạn đang “đi trên dây diễn xiếc”
Với một tác giả mới, khoảng thời gian đầu viết lách sẽ vô cùng khó khăn và áp lực. Mỗi ngày, bạn sẽ phải đấu tranh với chính bản thân mình và xây dựng hàng rào bảo vệ mình trước những lời “dè bỉu, dèm pha” của những người “ngoại đạo”.
Họ sẽ thấy người làm nghề viết lách như những kẻ vô công rỗi nghề, không có chí cầu tiến và là những kẻ đại diện cho tầng lớp trí thức thất bại. Đó là tất cả những gì tôi đã từng trải qua khi theo đuổi nghiệp viết văn. Vậy bạn sẽ phải làm gì để vượt qua những áp lực ấy?
Nên chia sẻ việc viết văn của bạn với ai?
Bạn là người viết và tôi biết bạn cũng như tôi là những tâm hồn vô cùng nhạy cảm.
Những ngày đầu bạn khởi nghiệp viết lách, tôi khuyên bạn nên giữ mọi thứ trong im lặng. Bạn đừng gặp ai cũng kể về những dự định sáng tác của mình. Vì không phải ai cũng đủ sự thấu hiểu để khuyến khích và ủng hộ bạn bền bỉ với công việc viết văn.

Bạn nên chọn lựa dù là người thân, bạn bè hay đồng nghiệp-những người thật sự thích đọc sách, yêu văn chương, yêu những con chữ nhảy múa trên bàn phím để sẻ chia câu chuyện.
Nếu bạn chọn chia sẻ không đúng người, bạn sẽ nhận được những câu nói khiến bạn tổn thương và ảnh hướng đến công việc viết lách của bạn về sau.
Bạn đang viết văn trong đau khổ hay hạnh phúc?
Bản thân tôi những ngày đầu đến với con chữ đã rất sai lầm khi luôn ám ảnh về những nhà văn nổi tiếng và những tác phẩm để đời của họ. Khi ấy chính bạn đã tự gây đau khổ và phiền nhiễu cho chính mình.
Hãy bỏ ngoài tai tất cả những lời chê bai, mỉa mai, bỏ qua những áp lực về việc viết những cuốn sách bán chạy nhất, bỏ qua những lời tung hô trên văn đàn. Bạn nhất định phải bỏ qua tất cả…những ảo ảnh đó, bạn mới có thể tập trung toàn tâm, toàn ý cho tác phẩm của mình. Khi ấy, viết lách với bạn mới chính là niềm vui và hạnh phúc vô bờ bến, sự sáng tạo mới thăng hoa được.
Làm việc mình thích là tự do
Nếu ai đó hỏi bạn: “Viết văn một tháng kiếm được bao nhiêu tiền? Sao không chọn một công việc văn phòng ổn định mà làm…”. Bạn bắt đầu suy nghĩ, đắn đo và dao động….? Và nếu bạn “yếu bóng vía”, có thể ít lâu sau sẽ nghỉ viết và chọn một công ty để bắt đầu làm việc với lương tháng ổn định.
Nhưng bạn không biết rằng có rất nhiều người đang làm việc tại những tòa nhà văn phòng ấy, mỗi ngày họ phải đối diện với sự chán nản, buồn bực vì phải làm những việc mà bản thân không hề yêu thích?
Nhưng họ ngại, họ sợ hoặc vì họ đang phân vân, lạc lối, mất phương hướng…Họ chưa tìm được công việc, niềm đam mê để theo đuổi. Vậy tại sao bạn đã tìm được công việc mình thật sự say mê lại không đủ dũng cảm để đi tiếp…?

Tôi từng bỏ 1 năm không viết văn để viết quảng cáo, tiếp thị, viết bài SEO cho một đơn vị hoa tươi. Khi ấy tôi làm việc rất chăm chỉ và tập trung nhưng cứ mỗi tối trở về nhà, tôi đều trốn vào nhà vệ sinh đóng cửa để khóc. Tôi thật sự không tìm được niềm vui với công việc mới mà mình đang làm. Sau đó, tôi nhanh chóng từ bỏ công việc SEO để trở về với việc viết văn mà tôi yêu thích từ nhỏ.
Bạn viết văn mãi nhưng không có cuốn sách nào nổi tiếng
Viết tiếp…viết mãi…viết đều đặn…dù bạn không trở thành nhà văn best seller. Vì việc viết văn không chỉ mang lại những giá trị hữu ích cho người đọc(dù bạn chỉ có một số lượng độc giả nhỏ) mà còn mang lại niềm vui, hạnh phúc cho chính bản thân bạn.
Ngoài đời có bao nhiêu người không phải là ca sĩ nổi tiếng nhưng họ vẫn say mê ca hát. Và tiếng hát ấy giúp họ phấn chấn tinh thần, là một sự giải trí lành mạnh. Vậy có ai cấm họ không nổi tiếng thì không được ca hát, nhảy múa không? Tôi nghĩ ở góc độ nào đó của việc viết lách cũng giống như vậy. Bạn cứ viết đi, ngay cả khi chưa ai biết đến bạn.

Một chút gợi ý nhỏ từ những gì tôi đã trải qua là để việc theo đuổi viết văn bền lâu và cũng để bản thân bạn thảnh thơi sáng tạo trên những con chữ, bạn nên chọn một công việc làm thêm, ngoài thời gian chính dành cho viết lách.
Hiện tại có rất nhiều tác giả chọn kinh doanh, buôn bán hoặc làm thêm ở một công ty, đơn vị nào đó, song song với việc viết sách.
Ngay cả tác giả David Foenkinos, người Pháp nổi tiếng với những tác phẩm như Mối tình Paris, Chỉ tại vợ tôi gợi tình, Những lần ta chia tay cũng phải thừa nhận một thực trạng: “Có lẽ không cứ nhà văn Pháp hay nhà văn Việt chật vật với nghề viết đâu. Bởi ở Pháp, 99% người viết văn không sống bằng nghề của mình được”. Có thể bạn sẽ buồn khi đọc được câu nói này nhưng đó là một thực tế khắc nghiệt mà mỗi nhà văn phải xoay sở và vượt qua.
Sau khi đọc đến đây, bạn còn đủ mạnh mẽ, tự tin để tiếp tục gắn bó với nghề viết văn không? Còn tôi thì vẫn chưa bao giờ có ý định từ bỏ nghề viết lách. Hãy viết bài chia sẻ với tôi những suy nghĩ, kinh nghiệm và hướng đi tốt nhất cho những tác giả mới mà bạn đã hoặc đang trải qua nhé!
Nguyễn Nga
8 bình luận
Great job!
Cảm ơn các chia sẻ từ tác giả. 🙂 chúc blog phát triển, thành công.
Cảm ơn bạn thật nhiều nhé! Ad cũng chúc bạn luôn an nhiên!
Bạn có ở Tp.HCM không nhỉ? Có duyên, hôm nào cafe. Mình mời.
Cảm ơn bạn nhiều nhé! Rất vui vì có thêm bạn mới!
Toilet là nơi bao dung nhất căn nhà, nơi ấy nhận lấy tất cả những gì của chúng ta. Nhà văn còn nhiều hơn thế.
Nếu viết văn là công việc mình yêu thích thì cứ dành thời gian để viết và cố gắng đừng quan tâm ai khác nghĩ gì về mình!
Hi mình để lại bình luận không được thì phải?
Bài chia sẻ này đã cho em thêm động lực để bước tiếp con đường đam mê viết lách của mình. Em cảm ơn chị tác giả rất nhiều ạ^^