Banner

Phút suy ngẫm từ sách đến đời: LÀ MAY MẮN HAY BẤT HẠNH?

by VietLachVn


“- Thật kinh tởm! Tôi có ở giá chết già cũng không lấy loại người như anh đâu.

Minh Tú nhiếc mắng gã thậm tệ. Tài vốn là người không kiên nhẫn trong mọi việc. Ngay cả với tình yêu, Tài cũng không thể đợi lâu. Mấy ngày qua, gã đã luôn tìm mọi cách tiếp cận, lấy lòng Minh Tú hết mực nhưng đổi lại chỉ nhận về sự khinh miệt của cô. Gã có cảm giác, trái tim cô đã đông cứng lại như khối đá sừng sững trên đỉnh núi kia, người bình thường chẳng dễ gì đục đẽo xuyên thấu vào sâu trong đó được.

Giờ đây, việc cô thẳng thừng khước từ làm vợ gã, ngay khi gã còn chưa kịp mở miệng cầu hôn cô. Mục đích cuối cùng không đạt được, tức nước vỡ bờ, bao uất ức bật ra, Tài không còn đủ bình tĩnh để kìm nén cơn giận nữa.

– Tôi có gì không xứng với em?

Tài rít lên. Minh Tú nhìn thẳng vào mắt gã, đáp trả gắt gao.

– Tôi không thể yêu thương anh được. Vì khi nhìn vào mắt anh, tôi chỉ toàn thấy cặn bã, thối nát trong đó.

Một nỗi chua chát hiện ra trong mắt Tài. Gã đưa tay vuốt lại mái tóc cho ngay ngắn và bất ngờ nở một nụ cười ngạo nghễ.

– Trời đã cho em một đôi mắt sáng, có thể nhìn thấu tâm can người khác. Nhưng chính trời cũng đã hại em. Bởi em sẽ chẳng bao giờ tìm được tình yêu đâu? Con người không ai hoàn hảo. Mà em thì lại toàn chỉ thấy cái xấu xa, chẳng bao giờ nhìn ra cái tốt của ai cả. Ưu điểm của em cũng chính là nhược điểm, hại em cả đời phải sống trong cô độc.

Tài nhìn lên trời cao mà cười ngặt nghẽo. Gã thấy hả hê, khi trong đôi mắt Minh Tú đã có phần dao động. Chính gã đã nói đúng tâm can của cô. Từ xưa đến nay, cô không thể rung động trước bất cứ người đàn ông nào, bởi một lẽ, cô luôn thấy những điều xấu xa trong họ. Ngay cả khi, họ có những điều tốt đẹp thì cô vẫn luôn nhìn thấy cái xấu che lấp tất thảy.

(Trích đoạn trong tiểu thuyết TIÊN MẮC ĐỌA – TÁC GIẢ NGUYỄN NGA, link đặt sách dưới bình luận)

✍PS: Đây hẳn là trích đoạn từng gây nhiều tranh cãi trong bạn đọc. Nhưng chỉ khi nào, bạn đọc hết cuốn sách, bạn mới thật sự hiểu được ý nghĩa của câu chuyện mà Nguyễn Nga gửi gắm vào đây.

Tác giả luôn tin rằng, trong đời thực có những cô gái có thể không được may mắn như nhân vật Minh Tú là khi sinh ra, trời đã cho một đôi mắt sáng nhìn thấu cõi hồng trần. Nhưng trải qua muôn vàn đổ vỡ, lừa dối, trái tim đầy những tổn thương, lâu dần họ đủ trải đời đến nỗi nhìn thấu được lòng người, chỉ qua một ánh mắt.

Theo bạn, khi có một khả năng đặc biệt, thông thái, sáng suốt, dễ dàng thấu suốt thế thái nhân tình như nhân vật trong truyện, với người phụ nữ là HẠNH PHÚC hay BẤT HẠNH???

CẢM ƠN BẠN ĐÃ ĐỌC
Nếu bạn thích bài này hãy chia sẻ:

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Bình Luận

XIN CHÀO! TÔI LÀ THIÊN MỸ

Xin chào quý bạn đọc thân thương!

Có lẽ trước giờ, các bạn đã từng quen với cái tên tác giả Nguyễn Nga phải không?

Vẫn là mình Nga đây nhưng hôm nay mình muốn chia sẻ một chặng đường mới với một cái tên vô cùng dễ thương: Thiên Mỹ.

Đừng lo lắng, chỉ là bút danh mới thôi, còn tình yêu ăm ắp mình dành cho những truyện ngắn, tiểu thuyết giàu suy tư, chiêm nghiệm, đầy tính nhân văn thì vẫn vẹn nguyên như ngày nào.

Mình vẫn ở đây, miệt mài với từng câu chữ, mong muốn mang đến cho quý độc giả những câu chuyện ý nghĩa và lôi cuốn nhất.

Các bạn có yêu thích những câu chuyện chạm đến trái tim, những khám phá về thế giới nội tâm sâu thẳm nhưng đầy thú vị không? Nếu có, hãy tiếp tục ủng hộ và tìm đọc những tác phẩm mới dưới tên tác giả Thiên Mỹ nhé!

Cảm ơn và chúc quý bạn đọc mọi điều tốt đẹp!

Thân mến,

Tác giả: Thiên Mỹ (Nguyễn Nga)

Thông Tin Liên Hệ