- Tiểu thuyết Việt Nam lấy bối cảnh cổ xưa, thời phong kiến cách đây 200 năm.
- Tiểu thuyết ngôn tình là cách gọi quen thuộc của nhiều bạn trẻ hiện nay, khi tìm dòng tiểu thuyết tình yêu.
- Thể loại: Kỳ ảo, tình yêu, phiêu lưu, kỳ bí
- Tên truyện: Tiên Mắc Đọa
- Tác giả: Nguyễn Nga
- Số trang: 340 trang
- Kích thước: 13.5 x 20.5 cm
- Bìa mềm
- Đơn vị phát hành: Viết Lách VN
- Nhà Xuất Bản Văn Học
- Kết truyện: Là sự kết hợp của 3 trong 1 kết SE + HE + OE
- Ngoài yếu tố tình cảm khắc cốt ghi tâm cảm động của hai nhân vật có cốt tiên duyên tiền định từ kiếp trước, câu chuyện đan xen triết lý sống, những mối quan hệ tình cảm gia đình thiêng liêng….
Nhận xét của bạn đọc sau khi đọc thử sách Tiên mắc đọa

review sách hay của tác giả Nguyễn Nga
Giới thiệu những trích đoạn trong truyện
-
Tình yêu đích thực là gì?
– Treo cổ bọn nó lên cho tao!
Sau tiếng thét ấy, bỗng mây đen kéo đầy trời, xung quanh đen kịt như thể bão giông sắp ập đến. Khi gã tay sai vừa giật sợi dây, cả Tiên Hạnh và Đức Phúc như diều đứt dây, bay vụt lên cao.
Bên dưới gốc cây, bọn cướp cười ồ lên. Bởi chúng biết, khi trời mưa gió mát mẻ đồng nghĩa với việc cái chết cũng kéo đến với Đức Phúc và Tiên Hạnh nhanh hơn.
Gió rít mạnh, vù vù bên tai, càng lên đến gần ngọn cây, cả hai càng chao đảo, lắc lư. Vừa ngó xuống mặt đất, Tiên Hạnh chóng mặt như thể đang đứng trên đỉnh núi cao mà trông xuống vực sâu thẳm.
Trong những tán lá xanh um của cây Chót Vót dần lộ ra những chiếc quả sần sùi, màu đen to như những tảng đá. Mới nhìn tưởng chừng đó là quả của cây Chót Vót nhưng khi gió thổi mạnh, Đức Phúc nghe được tiếng nước òng ọc trong những chiếc quả kỳ dị ấy.
Mây đen mỗi lúc một phủ kín bầu trời, mưa lắc rắc rơi xuống. Từ những chiếc quả xấu xí bỗng nứt xé, nước phún cả ra ngoài. Vù vù. Một loài vật kỳ dị, vụt bay ra. Mới nhìn tưởng chúng là loài chim nhưng hình dáng bên ngoài lại giống cá. Chúng làm thành những chiếc tổ chứa nước khổng lồ trên những ngọn cây Chót Vót mà mới nhìn, mọi người thường nhầm tưởng là quả của loài cây này. Cả Đức Phúc và Tiên Hạnh đều không biết rằng, đó chính là loài cá leo cây ăn thịt, nổi tiếng hung hãn nhất ở khu rừng này. Vây sống lưng trên của chúng đã biến đổi thành đôi cánh để bay, còn vây dưới bụng sớm hóa thành những đôi chân có những chiếc móng sắc nhọn để leo trèo, bám víu vào thân cây khi săn mồi. Chúng có hàm răng dài và nhọn hoắt, có thể gặm nát cả những gốc cây cứng như đá. Ban ngày chúng ngủ vùi trong những tổ nước và đêm đến, bay ra săn mồi. Khi trời mưa gió, tối đen, chúng tưởng màn đêm buông xuống nên sẽ bay ra kiếm ăn sớm hơn bình thường.
Tiên Hạnh và Đức Phúc cùng nhìn nhau, một nỗi sợ thoáng hiện ra trong mắt họ. Cả hai đã hiểu được thủ đoạn tàn ác của bọn cướp. Bọn chúng bắt các nạn nhân ra treo trên ngọn cây này. Họ chưa kịp chết khô vì đói khát thì đã làm mồi cho lũ cá hung dữ kia.
– Nó ở sau lưng em!
Đức Phúc hét lên. Một cú táp hụt của con cá mẹ mang bụng bầu căng tròn vừa xượt qua tai Tiên Hạnh. May nhờ cơn gió mạnh thổi sợi dây trói, đẩy Tiên Hạnh về phía Đức Phúc nên cô thoát chết trong gang tấc.
Lũ cá ra tín hiệu với nhau, bay thành vòng tròn vây quanh Đức Phúc và Tiên Hạnh. Những hàm răng sắc nhọn chìa ra, nước dãi chúng chảy tứa ra ngoài đầy thèm thuồng, khi nhìn hai miếng mồi ngon cứ đung đưa qua lại trước mặt.
Gió mỗi lúc một bạt mạnh hơn, sợi dây trói Tiên Hạnh và Đức Phúc quấn dính lấy nhau. Mưa trút xuống trắng trời. Do mưa gió lớn, lũ cá đói ăn càng trong cơn khát mồi. Chúng điên cuồng lao vào tấn công. Một hàm răng trắng lóa, nhọn hoắt đang nhắm thẳng vào cổ Tiên Hạnh. Đức Phúc dùng hết sức bình sinh lắc mạnh người, đẩy sợi dây trói của Tiên Hạnh về một bên. Một cú đớp phập ngay cánh tay phải của Đức Phúc, máu phún ra. Anh cố nén cơn đau, mở to mắt ra xem chừng Tiên Hạnh có ổn không?
-
Bi kịch đời người đến từ đâu?
Trích đoạn 1
Khi đến chỗ thác nước đổ ầm ầm, bọt phun trắng xóa. Cả Tiền và Đại trợn to mắt, cố nhìn xem từ lớp nước đang nhảy múa ấy có những thỏi vàng tràn ra như trong tưởng tượng của bọn chúng không? Nhưng cả hai chẳng thấy gì ngoài một màu trắng. Vẫn đầy hi vọng, Tiền tin hầm vàng nằm phía sau thác nước. Gã lấy đà, nhảy thẳng vào bên trong hang động. Nhưng cú nhảy bị hụt bởi một bàn tay mạnh bạo xiết chặt sau cổ áo gã, kéo lại. Người đó không ai xa lạ, chính là Đại.
– Để tao vào trước!
Đại hằn học, ánh mắt gã gườm gườm đầy tròng trắng. Tiền hất tay gã ra, quát lớn.
– Không. Tao vào trước!
Trong khi cả hai đang giằng co nhau, giành quyền đi trước vào hang động thì Tình đã nhanh chân len lỏi cửa hang phụ bên hông, đi vào từ lúc nào. Cả Tiền và Đại cùng giật mình hoảng hốt, vội chạy sấp mặt theo.
Bên trong hang động, những lớp đá nhũ ánh vàng. Từ cửa hang chính rẽ làm hai ngả, có một lối nhỏ dẫn đến một con suối, nước chảy róc rách. Cả Tiền và Đại càng tin rằng, nếu đi theo dòng nước ấy, nhất định sẽ là đường dẫn đến suối Vàng.
Trích đoạn 2
– Chẳng lẽ tôi phải chấp nhận hai tay dâng anh Đức Phúc cho nó sao? Không… tôi phải tiêu trừ nó ngay!
– Đừng ngu ngốc manh động, nếu không, ngươi sẽ mất cả chài lẫn chì. Nghe lời ta, phải tạo ra cái chết số phận cho nó!
– Bà cứ lải nhải mãi cái chết số phận nhưng ngay cả bà cũng đâu có xúi giục nó đi chết được đâu. Không, lần này, chính tôi sẽ ra tay.
Trong tâm trạng hoảng loạn, vì lo sợ Tiên Hạnh sẽ cướp mất Đức Phúc, Tình chỉ muốn nhanh chóng tước đoạt ngay mạng sống của người em gái.
Bà Ma Tính chỉ tay về phía một cái cây, tán thấp và rộng, trên cành chi chít những quả màu vàng ươm, chín mọng, giọng bà vồn vã.
– Đó là quả Nhớt, đúng như tên gọi của nó, khi chín rục, bên trong sẽ chảy ra loại nước nhớt nhợt. Mau đi hái một túi quả thật chín, nhanh chóng rải trên đường xuống chân núi. Khoảng một ngày nữa, khi đã nguôi ngoai đau buồn, Tiên Hạnh nhất định sẽ đi bộ xuống. Khi đạp trúng những quả Nhớt trơn trượt này, nó sẽ ngã đập đầu vào đá mà chết. Đó chính là cách tạo ra cho nó cái chết số phận, do tai nạn mà ra. Ngươi có thể yên tâm trở về, kê cao gối ngủ, chờ ngày lên xe hoa về nhà Đức Phúc!
Tình cười ồ lên vui sướng.