Ngẩng mặt thấy trời xanh của Thiên Mỹ có vô số chương truyện khiến bạn xúc động bởi tình cảm gia đình thiêng liêng, một trong số đó là ý nghĩa của trích đoạn gửi đến thông điệp “giọt máu đào hơn ao nước lã”.
Tí chùi củ mài vào áo cho sạch đất, giọng líu ríu: “Con mang về cho chị Lượm!”. Tí chợt nhớ đến lúc mờ sáng, chị Lượm như con mèo hen co ro ôm cái bị đi ăn xin với bà và mẹ. Nó chẳng biết, hôm nay chị nó có may mắn xin được miếng gì để ăn không?
Nhìn gương mặt non nớt với đôi mắt còn chưa khô lệ của con, anh Dần bỗng thấy thương hại con vô cùng. Dường như cái chết đột ngột của em trai đã gieo vào lòng Tí nỗi sợ hãi tột cùng. Nó luôn tin rằng thần chết đang rình rập bắt mất tất cả người thân của nó.
Ôm chặt củ khoai mài vào lòng như nâng niu báu vật, bỗng chốc Tí đổi ý. Nó đặt củ khoai ngay ngắn trên nấm mộ của em trai, thì thầm: “Tí để phần củ khoai này cho em Tủn!”. Nó vẫn còn lo ở thế giới bên kia, em trai nó phải chịu cảnh đói khát. Nước mắt anh Dần lại chảy lai láng khắp mặt, khi nghe được câu nói cảm động của con trai”.
(Trích đoạn từ tiểu thuyết Ngẩng mặt thấy trời xanh của Thiên Mỹ)

Tình Người Vượt Lên Cái Chết
Giữa bối cảnh Làng Bần năm 1945 tang thương vì nạn đói, nơi sự sống được đong đếm bằng từng hạt thóc, từng mẩu khoai, đoạn trích về cậu bé Tí và củ khoai mài bất ngờ trở thành một điểm sáng le lói, đầy ám ảnh và vô cùng cảm động.
1. Lòng Nhân Ái Trong Sáng Giữa Cơn Đói Cùng Cực:
Hành động đầu tiên của Tí khi tìm được củ khoai – thứ quý hơn vàng lúc bấy giờ – không phải là giữ cho riêng mình, mà là nghĩ ngay đến chị Lượm. Hình ảnh “chị Lượm như con mèo hen co ro ôm cái bị đi ăn xin” khắc sâu trong tâm trí non nớt của cậu bé, biến củ khoai thành niềm hy vọng sẻ chia. Điều này cho thấy, ngay cả khi cái đói đang bào mòn thể xác và nỗi sợ hãi bủa vây tâm hồn sau cái chết của em trai, lòng trắc ẩn, sự quan tâm đến người thân trong Tí vẫn vẹn nguyên, trong trẻo. Đó là ánh sáng nhân văn đầu tiên khiến người đọc phải lặng đi.

2. Tình Anh Em Thiêng Liêng Vượt Qua Ranh Giới Âm Dương:
Điểm đắt giá và gây xúc động mạnh nhất chính là quyết định đổi ý đột ngột của Tí. Cậu bé “ôm chặt củ khoai mài vào lòng như nâng niu báu vật”, rồi lại nhẹ nhàng đặt nó lên mộ em trai Tủn. Lý do thật giản đơn mà cũng thật phi thường: “Tí để phần củ khoai này cho em Tủn!”, vì cậu “vẫn còn lo ở thế giới bên kia, em trai nó phải chịu cảnh đói khát.”
Trong thế giới quan của một đứa trẻ vừa mất em, tình yêu thương không hề bị cái chết chia cắt. Nỗi lo sợ Tủn tiếp tục đói khổ ở “thế giới bên kia” còn lớn hơn cả cơn đói đang hành hạ chính bản thân Tí. Hành động này không chỉ thể hiện tình anh em sâu nặng, mà còn cho thấy một niềm tin hồn nhiên, một sự vị tha đến tận cùng. Củ khoai mài trở thành vật tế thiêng liêng, là tình yêu thương vật chất hóa mà Tí có thể dành cho em mình. Chính sự trong sáng, thánh thiện đến đau lòng này đã khiến người cha – anh Dần – phải “chảy nước mắt lai láng”.
3. Cái Nhìn Đầy Thương Cảm Của Người Cha:
Phản ứng của anh Dần không chỉ là sự xúc động trước hành động của con trai. Nó còn là nỗi xót xa, thương hại vô cùng khi nhìn “gương mặt non nớt với đôi mắt còn chưa khô lệ” của Tí. Anh Dần hiểu được nỗi sợ hãi tột cùng đang xâm chiếm tâm hồn con trẻ sau cái chết của Tủn – nỗi sợ “thần chết đang rình rập bắt mất tất cả người thân”.
Nước mắt của anh Dần rơi xuống vì tình yêu con, vì sự bất lực của người làm cha trước bi kịch, và có lẽ, vì cả sự ấm áp bất ngờ nảy mầm từ hành động đầy tính nhân văn của đứa con trai bé bỏng giữa cảnh đời cơ cực.
Gợi Mở Hứa Hẹn Cho Cuốn Tiểu Thuyết Ngẩng mặt thấy trời xanh của Thiên Mỹ
Đoạn trích ngắn ngủi này như một cánh cửa hé mở vào thế giới đầy bi thương nhưng cũng thấm đẫm tình người của “Ngẩng Mặt Thấy Trời Xanh” của Thiên Mỹ:
- Số phận của Tí và Anh Dần: Liệu lòng tốt và tình yêu thương có đủ để giúp họ sinh tồn? Củ khoai mài để lại liệu có phải là dấu chấm hết cho hy vọng về thức ăn? Hành trình tiếp theo của hai cha con sẽ gian nan đến mức nào? Liệu Tí có giữ được sự trong sáng này khi đối mặt với những thử thách khắc nghiệt hơn nữa?
- Vai trò của Lượm: Tí đã không thể mang khoai về cho Lượm. Vậy cuộc hội ngộ của họ (nếu có) sẽ ra sao? Liệu cô bé Lượm có may mắn hơn Tí và Tủn trong cuộc chiến sinh tồn này? Tình cảm chị em, anh em họ sẽ được thử thách như thế nào?
- Những Câu Chuyện Khác: Nếu một đứa trẻ như Tí đã có hành động sâu sắc đến vậy, thì những nhân vật khác như bà Lưu, Hào, chị Lị… họ đã và sẽ phải trải qua những gì? Những lựa chọn đạo đức nào đang chờ đợi họ? Liệu còn bao nhiêu khoảnh khắc quặn thắt và bao nhiêu đốm lửa tình người sẽ bùng lên trong suốt câu chuyện?

Chỉ một lát cắt nhỏ về Tí và củ khoai mài đã đủ sức nặng để lay động và ám ảnh. Nó hứa hẹn một cuốn tiểu thuyết không chỉ kể về cái đói, cái chết, mà còn đào sâu vào những góc khuất tâm hồn, tôn vinh vẻ đẹp của tình người ngay cả trong hoàn cảnh đen tối nhất. Đọc xong đoạn này, làm sao có thể không tò mò muốn lật giở từng trang tiếp theo để khám phá trọn vẹn hành trình đầy nước mắt và hy vọng của các nhân vật trong “Ngẩng Mặt Thấy Trời Xanh”?
Tham khảo thông tin thời gian sách xuất bản, phát hành, mời quý bạn đọc theo dõi Fanpage Viết Lách VN hoặc trang sách giấy website Viết Lách VN.