Banner

Truyện ngắn cuộc sống: ẨN SAU NỤ CƯỜI KHUYẾT – TÁC GIẢ NGUYỄN

by VietLachVn

“Đàn ông, con trai phải ăn to, nói lớn. Cười hết cỡ lên coi”. Về sau, tôi hối hận, bởi chính câu nói kém duyên của mình, khi biết nguyên do cậu ấy luôn phải cười e ấp.

Một chiều, cậu băng ngang đường mua thuốc cho mẹ. Một tiếng động rền rã vang lên. Khi tỉnh lại, cậu thấy tất cả xung quanh là một màu trắng toát. Sau vụ tai nạn, cậu mất hết hàm răng trước, đó là nguyên do, cậu hay mặc cảm, không thể cười thoải mái như mọi người.

Mỗi lần nghe tin cậu về quê, cả khu trọ, ai cũng ngóng đợi. Bởi lần nào lên, cậu cũng khệ nệ nào ốc, nào chuối, nào rau tập tàng…Phòng trọ nào cũng đều được chia phần.

“Giờ em mang nhiêu đây đồ ăn là ít đó, hồi mẹ em còn sống…cái xe máy của em, chất không còn chỗ trống luôn!”. Cậu lại cười tủm tỉm, khi nhắc nhớ kỷ niệm người mẹ đã mất trong mùa dịch Covid đầu tiên. Giọng cậu nhẹ nhàng nhưng ai cũng cảm nhận được nỗi buồn vẫn vương đầy trong ánh mắt cậu.

Một dạo khác, cậu lại khoe với tôi về tháng lương tăng ca, tiền dư dả. “Em mới mua cho ba em cái điện thoại, còn chỉ ổng lên mạng. Mới đầu, ổng la em quá chừng, biểu em sao không để dành tiền…mai mốt mà làm răng…”. Cậu lại gãi đầu, cúi mặt, vẻ mắc cỡ, khi nhớ đến những chiếc răng đã mất.

Những khi đi ăn cùng, nhìn chàng trai 20 tuổi, nhai móm mém, chậm rãi như một người cao tuổi, tôi cũng từng mang suy nghĩ như cha của cậu.

“Hồi trước, tội nghiệp ổng lắm, cả ngày đi làm, tối về, buồn quá, không có ai nói chuyện, cứ bắt con chó ra quậy, riết nó thấy ổng, nó trốn luôn. Từ hồi có điện thoại, giờ ổng còn rành Face với TikTok hơn em…”. Cậu kể về người cha ở quê bằng cái giọng đong đầy trìu mến, kèm nụ cười mim mỉm.

Tôi đoán một người có tính cách vui vẻ, cởi mở như cậu, chắc hẳn luôn ao ước có một hàm răng đều tăm tắp để có thể cười nói sảng khoái với mọi người. Nhưng cuối cùng, cậu vẫn chọn mang tặng lại niềm vui ấy cho người cha của mình trước.

Chẳng biết từ khi nào, tôi không còn thấy nụ cười của cậu khuyết những chiếc răng nữa. Tôi thấy, đó là chàng trai có nụ cười duyên dáng, rạng rỡ nhất mà tôi từng gặp.

????PS: Có phải khi tâm hồn người ta đẹp thì tự khắc sẽ tỏa ra vẻ đẹp trong cả ánh mắt lẫn nụ cười không nhỉ!?

✍Tác giả: Nguyễn Nga

Trích từ tập truyện ngắn tự cổ chí kim chưa xuất bản!

Nếu thấy câu chuyện hay, ý nghĩa, bạn đọc đừng quên chia sẻ nhé!

CẢM ƠN BẠN ĐÃ ĐỌC
Nếu bạn thích bài này hãy chia sẻ:

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Bình Luận

XIN CHÀO! TÔI LÀ THIÊN MỸ

Xin chào quý bạn đọc thân thương!

Có lẽ trước giờ, các bạn đã từng quen với cái tên tác giả Nguyễn Nga phải không?

Vẫn là mình Nga đây nhưng hôm nay mình muốn chia sẻ một chặng đường mới với một cái tên vô cùng dễ thương: Thiên Mỹ.

Đừng lo lắng, chỉ là bút danh mới thôi, còn tình yêu ăm ắp mình dành cho những truyện ngắn, tiểu thuyết giàu suy tư, chiêm nghiệm, đầy tính nhân văn thì vẫn vẹn nguyên như ngày nào.

Mình vẫn ở đây, miệt mài với từng câu chữ, mong muốn mang đến cho quý độc giả những câu chuyện ý nghĩa và lôi cuốn nhất.

Các bạn có yêu thích những câu chuyện chạm đến trái tim, những khám phá về thế giới nội tâm sâu thẳm nhưng đầy thú vị không? Nếu có, hãy tiếp tục ủng hộ và tìm đọc những tác phẩm mới dưới tên tác giả Thiên Mỹ nhé!

Cảm ơn và chúc quý bạn đọc mọi điều tốt đẹp!

Thân mến,

Tác giả: Thiên Mỹ (Nguyễn Nga)

Thông Tin Liên Hệ