Chị đã âm thầm mời luật sư, thủ tục ly hôn đều hoàn tất, chỉ còn chờ ngày ra tòa. Nhưng suốt những ngày nghỉ Tết, quả thật chị luôn trong tâm trạng ăn không ngon, ngủ chẳng yên.
Một buổi sáng trời đầy mây xám, cô gái trẻ bụng đã vượt mặt, nước mắt ngắn dài không ngừng van nài với chị: “Em lỡ dại…với anh. Xin chị thương em tuổi bồng bột mà tha tội cho em!”.
Chị nhẩm tính ngày tháng, có lẽ giờ này, cô gái trẻ ấy đã chuyển dạ. Em đồng ý cắt đứt mối quan hệ với chồng chị, chỉ với một điều kiện, chị nhận nuôi con cho em để em ra nước ngoài, tìm bến đậu mới.
“Chồng ngoại tình. Đi nuôi con riêng cho chồng, khác gì chồng ăn ốc, bắt mình đổ vỏ”. Nghĩ đến điều này, nước mắt chị bật ra. Suốt tháng nay, lần nào cầm tờ giấy ly hôn lên, chị cũng rơi lệ. Thì ra, người phụ nữ khóc nhiều nhất, chính là khi họ quyết định từ bỏ người đàn ông của mình.
Suốt đêm, lăn trở mình trên giường, hai mắt chị mở trân trân, không sao ngủ được. Đến mờ sáng, vừa chợp mắt, bỗng chị lạc vào một giấc mơ lạ kỳ.
Giữa khu vườn hoa trái rung rinh, hai vợ chồng chị đang thưởng thức trà chiều. Từ xa, ba đứa con gái của chị đều đã trưởng thành đang mê mải chụp hình cho nhau. Trong mơ mà chị vẫn lẩm bẩm: “Sao mình lại có đến ba đứa con nhỉ?”.
Khi ấy, anh chồng chị, tóc đã điểm bạc, bỗng nắm chặt bàn tay chị, đầy vẻ nâng niu, cảm kích: “Cảm ơn em vì tất cả…”. Là chị đã tha thứ cho anh chuyện ngoại tình. Cô con gái út luôn miệng gọi chị là mẹ, hết ôm vai đến bá cổ chị, chính là con riêng của chồng.
Khung cảnh khu vườn yên bình, bỗng chốc biến mất, khiến chị sững sờ, khi lại lạc vào một ngôi nhà cao tầng khang trang.
Trong nhà đầy những khung ảnh treo tường, chụp ba mẹ con chị nhưng tuyệt nhiên không có mặt ông chồng. Cô con gái lớn của chị đang bận bịu trong bếp nấu ăn. Còn cô con gái út đang tỉ mỉ trang điểm, sửa sang váy áo cho mẹ. Hai đứa chúng nó liên tục hối thúc chị: “Mẹ ơi! Nhanh đi chụp hình Tết kẻo nắng!”.
Chị ngạc nhiên, hỏi hai con gái: “Ba con đâu?”. Cô chị mỉm cười, đung đưa tà áo dài trước mặt chị: “Mẹ quên là ba mẹ ly hôn đã hơn 10 năm rồi sao?”.
Hóa ra, ngày ấy, chị đã quyết định thôi chồng, làm mẹ đơn thân, nuôi hai con gái khôn lớn nên người.
Chị giật mình, thức giấc, chỗ ngủ của chồng trống trơn. Từ hôm phát hiện chồng ngoại tình, chị đuổi anh ra ngủ ngoài ghế sofa.
Bên ngoài cửa sổ, nắng chói chang, lũ chim véo von gọi nhau. Giấc mơ giúp chị như vừa trút được một gánh nặng trong tim. Ly hôn và làm mẹ đơn thân? Hay tha thứ và nhận nuôi con riêng của chồng? Chị cân nhắc được và mất. Chị đã ôm nỗi bất an, khi nghĩ đến chuyện: Tương lai ra sao?
Nhưng giờ thì lòng chị đã nhẹ nhàng trở lại. Bởi chị nhận ra, chỗ dựa vững chắc nhất, chính là bản thân mình và hạnh phúc bền vững nhất là hạnh phúc do chính mình tạo ra. Khi ngộ ra điều này, dù lâm vào hoàn cảnh nào, chị cũng không còn sợ hãi, lo lắng nữa.
Tác giả: Nguyễn Nga
Trích từ tập truyện ngắn tự cổ chí kim chưa xuất bản!
Đặt sách in tiểu thuyết đã xuất bản của tác giả Nguyễn Nga tại đây.