Truyện Tình Cảm Tâm Lý Xã Hội
- Tác giả: Nguyễn Nga
- Top những truyện tình cảm tâm lý xã hội về tình yêu, gia đình, hôn nhân và cuộc sống. (Xem lượt đánh giá và nhận xét của bạn đọc)
- Truyện ngắn ngôn tình: Yêu đơn phương
- Truyện tình yêu ngắn hài hước: Khách trọ ngổ ngáo
- Truyện tâm lý tình cảm xã hội về hôn nhân và ngoại tình: Lạc lối
- Truyện tâm lý xã hội tình cảm gia đình: Người mẹ điên.
- Truyện ngắn về gia đình: Về nhà đi con
- Truyện tình yêu lãng mạn, ma mị, liêu trai. Tiểu thuyết ngôn tình: Hẹn anh lúc nửa đêm.
- Truyện xuyên không vượt thời gian theo phong cách hiện đại: Bà già đến từ âm phủ.
- Đọc thêm nhiều truyện tâm lý tình cảm xã hội của Nguyễn Nga trên Viết lách VN hay trên Google Play, Apple Books.
Trích đoạn từ truyện ngắn tâm lý tình cảm gia đình
- Truyện ngắn Đêm trăng đời người
- “Mẹ tôi thường ngồi ngơ ngẩn trước hiên nhà. Tóc bà xõa dài lê thê như rễ cây si. Bà nhìn trăng rồi nhẩm hát khe khẽ. Giọng bà trong veo vẻo. Thi thoảng bà ngúc ngắc cái đầu như đứa trẻ đang tập múa. Bà từ từ luồn tay sâu vào từng lọn tóc xơ cứng như rễ tre. Bà giật những sợi tóc sâu quăn tin tít. Mẹ giữ thói quen ấy suốt nhiều năm liền. Tôi nghe người gì lầm bầm dặn dò. “Mẹ con có nhiều chuyện buồn nên lúc nào cũng vò đầu, bứt tóc suy nghĩ. Con phải luôn ở gần để an ủi mẹ”.Mẹ có một núi tâm sự ở trong lòng nhưng có một điều rất lạ là mẹ chẳng bao giờ chia sẻ điều gì với tôi. Mẹ như một bức tượng, xanh xao và hao mòn vì buồn sầu. Cứ vậy, tôi lớn lên trong sự lạnh nhạt của mẹ. Những hôm tôi đi bắt cua về trễ, mẹ ở nhà gọi tên tôi vang vọng cả xóm. Gọi mãi không thấy tôi đáp lại. Mẹ lẳng lặng ra sau vườn, chặt sẵn 2 cây roi mây thật dài. Mẹ đem về cài trước cửa.
- Về đến nhà như người sắp bị tử hình nhìn thấy sợi dây treo cổ, tôi hoảng vía, đánh rơi giỏ cua trên tay. Những cây roi lằn khắp da thịt, nước mắt tôi khe khẽ rơi. Nhưng ngó nghiêng gương mặt mẹ, tôi thấy những giọt nước mặt nhỏ dài trên hai gò má bà. Sau trận đòn nhừ tử, mẹ không thèm nhìn mặt tôi. Suốt đêm bà chỉ nằm quay mặt vào vách.Sáng hôm sau mọi thứ lại trở về như cũ. Bà quấn lại mớ tóc dài rối rắm. Mặt bà lạnh như chiếc trống đồng. Bà im ỉm vác cuốc ra đồng. Tôi lẽo đẽo chạy theo sau. Nhà không có ruộng, quanh năm suốt tháng, tôi và mẹ chỉ biết đi làm thuê. Mẹ dạy tôi làm mọi việc từ nấu ăn, cắm câu, quăng lưới, vác lúa…Đôi khi tôi không biết tôi là con trai hay con gái? Trừ mẹ ra, tôi không có một người bạn nào là nữ để so sánh. Mẹ tôi cũng không giống những người phụ nữ bình thường”…
- Đọc truyện tình cảm gia đình xã hội: Đêm trăng đời người(Mẫu ebook)