Truyện tình yêu buồn rơi nước mắt về mối tình đầu
- Tựa truyện: Yêu đơn phương
- Tác giả: Nguyễn Nga
- Xem lượt đánh giá(Hơn 500 đánh giá-4.5 sao)
- Một chàng trai yêu thầm cô bạn thân gần nhà từ khi còn ở tuổi mới lớn. Nhưng rồi trái tim cô gái ấy lại lỡ trao cho một chàng trai khác, không xứng đáng. Chàng trai kia vẫn âm thầm yêu thương, nhận “đổ vỏ” cho người khác dù anh chẳng “ăn ốc”. Liệu sự hy sinh cao thượng của anh có được đền đáp xứng đáng hay không? Hay tình yêu của anh sẽ kéo anh đến một cuộc đời đau khổ. Mời các bạn cùng đọc câu chuyện tình cảm đẫm nước mắt buồn thương này.
- Đọc thêm nhiều truyện ngắn tình yêu hài hước, đặc biệt chuyện tình cảm hôn nhân gia đình, chuyện tình yêu ma mị…
- Tiểu thuyết tình yêu hài hước, cảm động và lãng mạn giữa ma yêu người: Hẹn anh lúc nửa đêm
- Tiểu thuyết xuyên không, câu chuyện vượt thời gian ly kỳ: Bà già đến từ âm phủ
- Sách điện tử(ebook), định dạng epub, bạn tải về đọc thử mẫu trước khi quyết định có mua hay không?
- Bạn cũng dễ dàng xem trước đánh giá, cảm nhận của bạn đọc.
- Những câu chuyện tình yêu buồn rơi nước mắt thường là từ những mối tình đầu khó quên trong đời.
Trích đoạn từ truyện tình yêu Yêu đơn phương
- …”Quăng chiếc thùng mồi lăn lóc dưới gốc cây, hắn lầm lũi trở về nhà, bỏ mặc tiếng gọi ơi ới của Bình và Trần từ xa vọng lại. Đêm đó rằm, trăng sáng lung linh, mặt nước rung rinh những cánh hoa tím lục bình. Nằm còng queo trên thuyền. Hắn thấy nhớ Bình nao nao. Làm sao để Bình hiểu được nỗi niềm trong lòng hắn lúc này. Mà hiểu rồi liệu Bình có chấp nhận không? Mặc kệ. Một tiếng động âm âm, vang vang trong thinh không tống mọi băn khoăn của hắn ra khỏi đầu. Hắn nhanh tay khua chèo về hướng nhà Bình.
- Can rượu trắng của nội, hắn mới chôm được hồi chiều nằm im lìm trong góc thuyền. “Chỉ có rượu mới giúp mình can đảm thổ lộ tình yêu thầm kín bấy lâu với Bình”, hắn tự động viên mình. Chiếc thuyền lững lờ trôi, hắn giật mình vì tiếng gọi lanh lảnh của cô hàng xóm.
-Hưng ơi! Trăng đẹp quá, tụi mình chèo thuyền đi chơi đi.
-Hưng tính qua đưa Bình đi ngắm sông trăng nè.
Thuyền vừa cập bờ, từ trên chiếc cầu ván cả Trần và Bình cùng nhoẻn miệng cười, đưa tay vẫy liên tục về phía hắn. Khuôn mặt hắn bỗng chốc nóng hổi, hai con mắt đỏ lừ. Tự nhiên hắn giận Bình và ghét thằng Trần vô kể. Nhưng nụ cười tươi tắn và giọng nói mềm mại của Bình đã kéo hắn ra khỏi cơn giận. Hắn cho thuyền cập sát bờ, Bình và Trần cẩn thận leo lên lên thuyền. Khi ra giữa kênh, hắn ngừng chèo, thả cho chiếc thuyền trôi bồng bềnh tự nhiên. Hắn chui vào góc, cầm chai rượu và chén đậu phộng rang ra”…