Top truyện tiểu thuyết hay nhận được nhiều đánh giá nhất
- Tiểu thuyết Hẹn anh lúc nửa đêm tập 1
- Bà già đến từ âm phủ tập 1
- Truyện ngắn Lạc lối
- Truyện ngắn Yêu đơn phương
- Truyện ngắn Thuốc lãng quên
- Tác giả: Nguyễn Nga
- Nhà phát hành: Google Play
- Sách epub hay còn gọi tên sách điện tử(ebook)
- Còn nhiều truyện tiểu thuyết hay trên Google Play để các bạn tìm đọc.
Những trích dẫn từ tiểu thuyết
- Bà già đến từ âm phủ
“Lan Chi định phun ra ba từ “dở như vịt” để miệt thị Tâm nhưng cơn ho kéo đến, ngăn không cho cô nói hết câu. Lan Chi nhìn mớ lon bia ngổn ngang rồi cười rũ ra. Có lẽ gã nghĩ vừa nhậu, vừa luyện thanh sẽ có được giọng hát tuyệt vời? Hát dở là thảm họa. Nhưng hát dở mà không biết mình dở thì quả là tai họa. Đó là lí do, gã liên tục ăn đòn của khán giả mà vẫn dày mặt lên hát. Lan Chi càng nghĩ, càng cười to hơn.
Cô làng sàng đi lại bàn của gã. Cô thản nhiên ngồi vào bàn, cầm một lon bia lên uống, coi như không có sự tồn tại của Tâm.
Tiếp đó, cô với tay lấy chiếc guitar xuống và nhẹ nhàng lướt tay trên từng sợi dây đàn. Cũng như khán giả chờ đợi mỗi khi Tâm chuẩn bị cất giọng hát. Tâm dừng bước phía sau lưng cô.
Nhưng tiếng đàn như chọc ngoáy lỗ tai, nghe khó chịu vô cùng. Từ nhẹ nhàng đến thô bạo. Bàn tay Lan Chi giật qua, giay lại sợi dây đàn. Pặc. Sợi dây đàn đứt đôi.
– Ra khỏi phòng tôi ngay.
Tâm quát lớn. Mới đầu, gã chưa đuổi cô vì còn chờ đợi một tiếng đàn véo von vang lên từ đôi tay nhỏ bé của cô. Nhưng khi nhận ra cô không hề biết đánh đàn mà ngược lại còn phá hỏng cây đàn, Tâm nổi giận.
Lan Chi uống cạn lon bia, ngửa cổ lên trần nhà, cười khanh khách.
– Anh thấy khó chịu phải không?
Lan Chi đưa mắt nhìn Tâm nháy nháy, đầy tinh nghịch, cố tình chọc phá vào nỗi đau của anh.
– Thật ra khi tôi nghe anh hát cũng khó chịu như khi anh nghe tôi đàn vậy đó!
Một tia căm giận bừng lên trong đôi mắt sâu của gã.
– Lẽ ra anh phải biết thương khán giả mới phải. Tôi khuyên chân thành. Bỏ giấc mơ ca sĩ đi. Anh hát dở lắm. Dỡ vãi… vãi… gì ấy nhỉ?
Lan Chi vò đầu tóc, cố nghĩ ra từ để diễn tả. Và tự nhiên việc được sỉ vả Tâm làm cô thấy sung sướng, hả hê. Cô cười phá lên. Cô nhớ đến những lời cay độc mà chị gái và gã người yêu của chị đã nhét vào tai cô. Khi đó, cô chỉ biết đứng câm lặng chịu đựng. Cô khui tiếp lon bia mới, tu một hơi.
– Cút ngay.
Tâm hét lên. Hai mắt gã trợn lên dữ tợn. Hai tay Tâm nắm chặt cú đấm đầy đe dọa. Người gã nổi lên từng mảng đỏ như con tắc kè bông.
Khi say xỉn, người ta đã không còn biết sợ hãi, tự trọng, liêm sỉ là gì? Lan Chi cầm trên tay một lon bia mới, tay còn lại nhẹ nhàng vẫy Tâm.
– Lại đây uống với em!
Lan Chi ngửa cổ, uống cạn lon bia. Cô nhìn Tâm bằng ánh mắt lim dim, miệng cười ngây dại.
– Em là con khốn cô đơn. Là người thất bại. Kẻ bị gia đình chối bỏ. Em chẳng có gì, ngoài một tâm hồn… rách nát…
Giọng Lan Chi nhỏ dần để nhường chỗ cho tiếng khóc vỡ òa. Cô nhớ lại cái ngày bố bị tai nạn mất trong xe hơi. Nhớ lại giây phút biết rõ thân phận cô là một đứa con riêng. Nhớ cả cái khoảnh khắc, bị chính mẹ và chị gái đuổi khỏi nhà. Những lời sỉ nhục của họ như khắc vết thương trong lòng cô mà thời gian mãi mãi không thể lành được. Bất cứ khi nào có dịp là cô lại nhớ đến”…