Giới Thiệu Chung Tiểu Thuyết Việt Nam
- Tiểu thuyết Việt Nam lấy bối cảnh cổ xưa, thời phong kiến
- Thể loại: Kỳ ảo, tình yêu, phiêu lưu, kỳ bí, bối cảnh cổ xưa
- Tên truyện: Tiên Mắc Đọa
- Tác giả: Nguyễn Nga
- Số trang: 340 trang
- Kích thước: 13.5 x 20.5 cm
- Bìa mềm
- Đơn vị phát hành: Viết Lách VN
- Nhà Xuất Bản Văn Học
- Kết truyện: Là sự kết hợp của 3 trong 1 kết SE + HE + OE
Mối tính khắc cốt ghi tâm của đôi trai gái có cốt tiên và duyên nợ từ tiền kiếp, trải qua vô vàn thử thách với lời nguyền kỳ lạ về số phận bất hạnh của một nàng tiên. Cuộc chiến không phân thắng bại của thần Thức Tỉnh và bà Ma Tính, đại diện cho cái ác và lương tri trong mỗi con người, vô cùng ly kỳ, hấp dẫn, chứa đựng nhiều triết lý phương Đông sâu sắc, đặc biệt là Phật giáo.
Giới Thiệu Các Trích Đoạn
Trích đoạn 1:
“Đại lại tiếp tục chiêu trò cũ. Gã giả vờ cố hết sức đứng lên, sau đó bất giác ngã lăn ra đất, miệng không ngớt van la đau đớn.
– Giúp tôi với! Chân tôi đau lắm! Đau buốt tận xương tủy, không thể nhấc lên được.
Tiên Hạnh như người giẫm phải lửa, nàng rối rít cầu cứu Đức Phúc.
– Có lẽ giờ nọc độc mới thấm rồi lan khắp người anh ấy. Đừng đi tìm giếng thần nữa. Mau đưa anh ấy về làng, tìm thầy thuốc chạy chữa!
Tiên Hạnh ngước đôi mắt mọng nước, nhìn Đức Phúc thiết tha. Nhưng xem ra gương mặt Đức Phúc vẫn bình chân như vại. Anh đi lại ba vòng quanh chỗ Đại nằm, sau đó từ tốn ngồi xuống trước mặt Đại, mỉm cười nhã nhặn.
– Xem ra chân anh không ổn rồi. Để tôi cõng anh đi tìm thầy lang!
Chỉ chờ cơ hội Đức Phúc mở lời, tức thì Đại ngồi dậy. Nhưng vẫn làm bộ, mặt nhăn nhó vì đau, Đại chầm chậm bò lên lưng của Đức Phúc, với sự giúp đỡ nhiệt tình từ phía sau của Tiên Hạnh.
Trong lúc đi đào khoai rừng, Đức Phúc đã phát hiện ra dưới một tán cây cổ thụ rậm rạp, cách lều tranh vài trăm bước chân là nơi nương náu của cả dòng họ nhà kiến lửa. Những chiếc tổ kiến to đùng, nổi cả lên trên mặt đất, đen đặc những con kiến hung hãn, răng sắc nhọn lúc nào cũng há ra như chỉ chực tấn công kẻ thù dám xâm nhập nơi ở của chúng.
Đức Phúc cố tình cõng Đại đi lại gần tổ kiến nhưng gã không hề hay biết. Đại vẫn ung dung ngồi trên lưng anh, thi thoảng lại còn nhếch mép cười cợt khoái chí.
Càng đến gần chỗ đàn kiến trú ngụ, bước chân Đức Phúc càng nhanh hơn. Đại bắt đầu sinh nghi, có gì đó bất thường nhưng gã chưa thể đoán được ý đồ của Đức Phúc. Khi chỉ còn cách tổ kiến lửa to nhất, chừng một sải tay, Đức Phúc cố ý trượt chân, quăng ngã Đại trúng vào ngay giữa tổ kiến lửa. Còn anh nhanh nhẹn xoay người, lộn một vòng ra xa.
Tiếng kêu thét vang động cả khu rừng. Đại vừa cào gãi, vừa chạy nhanh ra khỏi tổ kiến đang trong cơn nộ khí xung thiên. Chạy được vài bước, Đại đứng lại, nhảy cầng cẫng, hai chân đạp bình bịch xuống đất, cố sức rảy những con kiến đang đeo bám dai dẳng khắp người.
Đức Phúc ôm bụng cười ngặt nghẽo, chỉ tay về phía Đại, hồ hởi khoe với Tiên Hạnh.
– Nàng xem, cháy nhà lòi mặt chuột rồi kìa! Đúng là phường lưu manh, chỉ giỏi lừa gạt cô nương ngây thơ như nàng thôi. Hắn đừng hòng qua mặt ta!
Tiên Hạnh đứng như chết trân, vì mọi thứ diễn ra quá bất ngờ. Bỗng luồng khói đen từ đâu trên những tán cây cao, ào ào đổ xuống đầu cô. Trong làn khói đen kịt ấy, Tiên Hạnh lại thấy Đại hiện ra vô cùng đáng thương. Hai chân Đại không đi được, ngồi dính chặt trên tổ kiến lửa. Đàn kiến bu đen khắp người, thi nhau cắn xé Đại. Còn phía trước, Đức Phúc đang đứng cười ha hả. Mặc cho Đại chắp tay van lạy, cầu xin Đức Phúc hãy cứu mạng nhưng anh vẫn tàn nhẫn lắc đầu, xua tay.
– Đồ ác độc. Anh không phải là con người!
Tiên Hạnh tức giận, thét vào mặt Đức Phúc. Cô cắm đầu chạy về phía con đường khói đen, nơi cô vừa thấy hình ảnh thảm thương của Đại. Trong đôi mắt nhòe nước, Tiên Hạnh chỉ có một ý nghĩ duy nhất là phải cứu Đại thoát khỏi tổ kiến lửa.
Trong khi chạy đi tìm Đại, một nhánh cây rừng sà thấp, móc vào chiếc khăn che mặt của Tiên Hạnh, lôi tuột nó xuống đất. Nghe tiếng bước chân thình thịch từ phía sau, tưởng Đức Phúc rượt đánh, Đại quay lại. Hắn sởn tóc gáy, khi thấy một khuôn mặt xấu xí kinh dị đang lao nhanh về phía hắn. Vừa bị kiến lửa cắn khắp mình mẩy lại thấy bóng người đáng sợ hơn cả bóng ma, Đại hoảng loạn, chạy thoát thân.
Đức Phúc đứng chôn chân một chỗ, không thể tin nổi phản ứng của Tiên Hạnh. Mọi thứ xảy ra khác xa với những gì anh trông đợi. Đức Phúc cứ ngỡ Tiên Hạnh khi biết bộ mặt lừa đảo của Đại sẽ nghe theo lời anh, cùng lên đường đi tìm giếng thần. Nhưng điều Đức Phúc không ngờ, nàng lại quay sang oán trách, căm phẫn anh là kẻ độc ác, vô lương tâm.
Đức Phúc ngửa mặt lên trời, gào thét giận dữ: “Tại sao nàng lại mù quáng như vậy? Tại sao lại không tin lời ta?”. Dường như trong những tán cây rì rào, như tiếng cười của ai đó đang châm chọc chính anh.
Đức Phúc trông về bốn mặt, đều là rừng cây bịt bùng. Anh lại thấp thỏm nỗi lo cho Tiên Hạnh. Liệu có chuyện gì bất trắc xảy ra không, lỡ như nàng lạc đường, đói khát, gặp thú dữ… ? Lòng dạ anh bỗng thấy bồn chồn âu lo. Anh cũng không thể hiểu được nguyên cớ vì đâu, anh cứ phải luôn chăm chăm dõi theo bước chân nàng? “
Trích đoạn 2:
” Từ sâu thẳm dưới một cái hố sâu, đen ngòm, bỗng Tiên Hạnh nhìn thấy chính mình, trần truồng, hớ hênh trên tảng đá. Xung quanh là những ánh mắt khinh bỉ, những bàn tay chỉ trỏ, cười nhạo: “Đồ lẳng lơ… đồ dâm đãng… thứ dễ dãi… ”. Hàng loạt những từ ngữ thóa mạ, sỉ nhục như những mũi tên sắc nhọn, bắn tới tấp vào cô đau đớn.
“Không. Tôi không phải là loại người đó!”. Tiên Hạnh thét lên. Cô giật mình thức tỉnh khỏi u mê xác thịt, cố vùng vẫy thoát khỏi vòng tay Đại.
Nhưng Đại vẫn còn đang đắm chìm trong mê trận trụy lạc, hai tay gã mỗi lúc một siết chặt lấy người Tiên Hạnh. Trong lúc định phủ lên người cô, Đại quơ tay làm rớt tấm gương xuống suối, nước cuốn trôi mất.
Không có tấm gương che chắn giữa, khuôn mặt hai người áp sát đối diện nhau, Đại giật mình hoảng hốt như trông thấy quỷ. Gã định nhảy ra khỏi người Tiên Hạnh nhưng ngay lập tức trước mắt gã, đung đưa túi tiền của Tình. Bên tai gã, vang lên giọng nói của người đàn bà áo đen, hối thúc gã mau chóng cướp đi sự trong trắng của Tiên Hạnh.
Đại ghì chặt hai tay Tiên Hạnh xuống tảng đá nhưng nàng liên tục vùng vằng kháng cự. Gã bực bội đưa tay lên với ý định bóp cổ cô. Bỗng nhiên, cả bầu trời tối sầm lại. Đại cố mở to mắt ra nhìn thì trông thấy một cái cây cổ thụ như đến ngàn năm tuổi hiện ra. Một gã đàn ông bị thòng lọng treo cổ đu đưa dưới tán cây khổng lồ ấy. Đại kinh hãi khi nhìn ra, người bị treo cổ ấy, không ai khác chính là gã. Xung quanh suối, đám đông người dân hiếu kỳ đến xem. Một số người trong cơn phẫn nộ vừa chửi bới, vừa ném đá tới tấp vào gã.
Khi đưa mắt nhìn về phía tảng đá, Đại bủn rủn tay chân, bởi cô gái bị cưỡng hiếp và siết cổ đến chết lại chính là Tiên Hạnh. Trên khuôn mặt xấu xí của cô còn vương lại rất nhiều nước mắt, chứng tỏ cô đã khóc lóc, van xin Đại rất nhiều nhưng gã vẫn không buông tha.
Như người bị tạt ca nước nóng vào mặt, Đại ngồi dựng dậy, nhảy chồm người qua một bên. Ngay khi ấy, một con nhện đen rớt xuống ngay cổ gã. Một cú ngoạm của nó, khiến Đại đau buốt, loạng choạng ngã đè lên Tiên Hạnh.
………………………………………………………………………
Dưới gốc cây Sala, nở đầy những bông hoa màu hồng nhạt, một người đàn ông trong bộ đồ trắng tinh đang đứng ngáp ngắn, ngáp dài. Râu tóc của ông dài và bạc trắng như màu áo. Ông đang nhìn chăm chú Tiên Hạnh và Đại, chốc chốc lại nở nụ cười hạnh phúc. Ông vuốt râu, lẩm bẩm nói một mình. “May là ta thức dậy kịp lúc, không thì toang rồi”. Đó chính là vị thần Thức Tỉnh, chuyên đi đánh thức lương tri, nhân tính trong mỗi con người, mỗi khi họ bị bà Ma Tính mê hoặc, xúi giục làm điều xấu xa.
Bên kia bờ suối, một bóng đen vụt bay đi. Không ai khác, đó chính là bà Ma Tính, kẻ vừa thua trận trước sức mạnh vô song của thần Thức Tỉnh. Dù dùng trăm phương ngàn kế, vận dụng hết mọi phép thuật biến hóa khôn lường, bà ta vẫn không thể đạt được mục đích của mình là làm cho Tiên Hạnh đánh mất phẩm hạnh tốt đẹp của người con gái. Còn Đại may mắn, chưa thành kẻ sát nhân tội lỗi.
Nhưng cả Đại và Tiên Hạnh đều không hay biết, tất cả những ảo ảnh mà họ vừa trông thấy, do chính tay thần Thức Tỉnh và bà Ma Tính tạo ra “
- Tiểu thuyết Tiên mắc đọa sẽ được xuất bản sách giấy vào tháng 6/2023, mời các bạn xem thông chi tiết tại Viết Lách VN
- Đọc thêm nhiều truyện ngắn, tiểu thuyết của tác giả Nguyễn Nga