Truyện ngắn cuộc sống để ngẫm: SỐ TIỀN…HÀNH

by VietLachVn

Người ta bảo: “Bà giàu mà còn tham”. Người ác miệng thì mỉa mai: “Số trời hành”. Có người còn cay độc: “Đâu, số tiền…hành thì có!”.

Ở tuổi xế chiều, sở hữu ngôi nhà nguy nga tráng lệ, con cái là Việt kiều, gửi tiền đô về liền liền, ấy vậy mà ngày đêm, bà Sáu đều ngồi mọc rễ ngoài vỉa hè, bán nước sâm.

Lúc mới về đây, tôi nghe phong thanh hàng xóm kể: Bà có hai người con gái đều lấy chồng ngoại quốc. Người thì sống bên Úc, người định cư bên Mỹ. Mỗi năm đến hè, họ lại dẫn con cái về thăm bà. Họ ở đâu chừng vài tuần rồi lại khăn gói qua nước ngoài.

Có những hôm, trời mưa tầm tã, gió thổi vù vù như muốn tốc cây dù lên trời cao, ngó ra đầu đường, tôi vẫn thấy bóng dáng bà Sáu co ro nhỏ bé bên xe nước sâm.

Một sáng đi bộ, nghe tiếng bà ho sù sụ, tôi bắt chuyện hỏi thăm.

– Sao bệnh mà bà Sáu không ở nhà nghỉ ít hôm cho khỏe!?

– Bà sợ vô nhà lắm!

Khi nghe bà trả lời, tôi không giấu nổi ánh mắt ngạc nhiên. Một nỗi buồn dâng tràn trong khóe mắt đỏ hoe của bà.

– Mỗi lần vô nhà, bà nhớ con cháu, chịu không nổi…Ngồi ngoài đường vầy mà thấy vui, có người đi qua, đi lại chuyện trò, có việc để làm, bà đỡ phải suy nghĩ nhiều…

Bà hấp háy đôi mắt như muốn ngăn dòng lệ sắp chảy ra. Tôi đành nhìn vội đi chỗ khác để bà khỏi bối rối, khó xử.

Đâu ai biết, lần nào tiễn con cháu ra sân bay, về nhà, bà Sáu đều khóc thầm một mình. Đó là lý do mà bao năm nay, bất kể mưa nắng, dù người có mệt mỏi thì bà Sáu vẫn bươn ra đường bán nước sâm. Ai không hiểu, tưởng bà tham tiền hơn sinh mạng. Đúng là: “Mỗi cây, mỗi hoa, mỗi nhà một cảnh”. Đâu ai ở trong hoàn cảnh để hiểu thấu nỗi lòng của bà.

Tác giả: Nguyễn Nga
Trích từ tập truyện ngắn tự cổ chí kim chưa xuất bản!

CẢM ƠN BẠN ĐÃ ĐỌC
Nếu bạn thích bài này hãy chia sẻ:

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Bình Luận